Bữa sủi cảo này Lý Hướng Vãn ăn cực kỳ vừa lòng, đặc biệt chia cho hai người một cái khoá cửa.
Cửa này xem như các nàng có quyền sử dụng.
Tính ra thì, cửa ở hậu viện cũng chỉ các nàng có chìa khoá.
Ngay từ đầu còn không nhìn ra cái gì, một thời gian sau, nhà chung liền có chút cảm giác chia bè kết phái.
Hậu viện nghiễm nhiên thành một nhóm, tiền viện thành một nhóm.
Ngay cả tiểu Cẩu Đản tới tìm Lâm Ngọc Trúc chơi, cũng là đi vào từ cửa sau, rõ ràng với hắn mà nói cửa ở tiền viện càng gần hơn.
Vương Tiểu Mai mấy ngày sau có thể nói là bận rộn đến cực điểm, Lâm Ngọc Trúc đôi khi cũng không tìm thấy bóng người.
Tiểu Cẩu Đản nhất thời thành anh bạn nhỏ của nàng.
Rảnh rỗi không có việc gì, Lâm Ngọc Trúc bắt đầu giặt quần áo.
Phải nói thì, mùa đông có một chỗ không tốt, giặt xong quần áo phơi ở bên ngoài, lúc lấy về liền đóng băng thành đống.
Mặc dù có chút khó hiểu, nhưng quá trình này là không thể thiếu.
Trên cơ bản đều là phơi ở bên ngoài một ngày, hôm sau lấy về ở trong phòng lại treo lên tường ấm hong khô.
Lâm Ngọc Trúc mỗi lần ở không gian dùng máy giặt giặt xong, còn phải cho vào trong chậu nước, lại động động tay một chút, nhìn qua trông như là giặt tay.
Lúc ôm quần áo như cục băng trở về, liền có một loại ảo giác, chỉ cần bẻ một cái là sẽ vỡ thành từng mảnh.
Mùa đông trong thôn vẫn luôn rất náo nhiệt, bọn nhỏ ríu rít ngươi truy ta đuổi, một loạt trẻ con chơi trượt băng, so với nhau xem ai trượt xa hơn, giỏi hơn.
Người lớn trong nhà thấy được chính là một trận mắng, một đôi giày còn tốt, vậy mà bị mài hỏng.
Hùng hài tử (*) sau khi bị mắng thì le lưỡi, vẫn làm theo ý mình như trước, làm không biết mệt.
(*) thuật ngữ internet, dùng để chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm, không hiểu chuyện (có thể hiểu như nít ranh, ranh con, trẻ trâu các thứ)
Tiểu Cẩu Đản nhà cách vách thì phất một ngọn cờ riêng, hắn không thích chơi trượt băng.
Mỗi ngày đi theo sau mông anh trai nhà mình lăn lộn.
Khi hắn mỗi tay nắm một con chim sẻ nhảy nhót chạy tới, nói với Lâm Ngọc Trúc đang phơi quần áo: “Lâm tỷ tỷ, ta cùng anh trai bắt được thật nhiều chim sẻ, ta có thể lấy hai con chim sẻ đổi kẹo của ngươi được không.”
Lúc này chim sẻ vẫn chưa phải là động vật cần bảo vệ, mà được xếp vào loại động vật gây hại, trẻ con trong thôn vừa đến mùa đông liền trộm trong nhà một nắm hạt kê để bẫy chim.
Lâm Ngọc Trúc cúi đầu nhìn chim sẻ sắp trợn trắng mắt trong tay Tiểu Cẩu Đản, nhất thời có chút buồn cười lại bất đắc dĩ.
Tiểu Cẩu Đản thấy Lâm Ngọc Trúc dường như không hứng thú với chim sẻ, giọng nói non nớt đẩy mạnh tiêu thụ: “Lâm tỷ tỷ, chim sẻ ăn rất ngon, thịt băm chiên cực kỳ thơm.”
Lâm Ngọc Trúc ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu nhỏ của Tiểu Cẩu.Đ.ản, cười nói: “Tỷ tỷ không thích ăn cái này, ngươi vẫn là lấy về cất đi đi.”
Nói xong liền thấy Cẩu Đản bộ dáng có chút mất mát, Lâm Ngọc Trúc từ trong túi móc ra viên đường phèn nhét vào trong miệng hắn, cười nói: “Chậc, lần tới lấy những thứ khác tới đổi kẹo nhé.”
Tiểu Cẩu Đản nghiêng đầu dường như suy nghĩ gì đó, sau đó ngậm đường cầm chim sẻ chạy về nhà.
Chờ Lâm Ngọc Trúc vào nhà chưa được bao lâu, liền nghe được tiếng đập cửa, mở cửa thì thấy tiểu Cẩu Đản, trong tay kéo một con gà mái già, cực kỳ nghiêm túc nói: “Lâm tỷ tỷ, ta không thể ăn đường của ngươi mà không trả tiền, lấy con gà này cho ngươi, có điều, ngươi có thể cho ta thêm chút đường không, nếu không thì hơi lỗ rồi.”
Lâm Ngọc Trúc trợn mắt há hốc mồm, mí mắt đều giật giật, tiểu tổ tông này nha.
Vội vàng dắt tiểu Cẩu Đản về nhà, đặc biệt kể lại tỉ mỉ sự tình cho Trần thẩm.
Sợ có cái gì hiểu lầm.
Trần thẩm nhìn con trai nhỏ nhà mình dở khóc dở cười, chưa từng thấy ai thèm ăn như vậy.
Việc này vốn dĩ chỉ là một nhạc đệm nhỏ trong sinh hoạt, không ngờ chưa được hai ngày, trong thôn truyền ra lời đồn Lâm Ngọc Trúc lấy đường lừa gạt trẻ con, bảo đứa nhỏ trộm gà trong nhà cho nàng ăn.
Nhất thời mọi người đều ồ lên, thanh danh Lâm Ngọc Trúc suýt nữa ngang bằng với Lý Tứ thẩm.
Cũng may Trần thẩm là người tốt, có người tới hỏi, bà đều giải thích rõ ràng.
Mắt thấy lời đồn càng truyền càng lan rộng, thời điểm đi dạo đến nhà người khác Trần thẩm còn cố ý nói: Ai thiếu đạo đức như vậy, thêu dệt về Lâm thanh niên trí thức, Lâm thanh niên trí thức đối với Cẩu Đản nhà bà rất tốt đấy, không có làm cái việc lừa gạt trẻ nhỏ kia.