Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Tác Giả: Tiểu Thất Tể Tử

Thanh Lê

[Zhihu] Thanh Lê.

 Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử.

 Editor: NeNe.

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, showbiz, đô thị tình duyên, HE.

 Văn án:

Tôi từng tự tay xé bức thư tình của cậu học sinh đứng đầu lớp.

Còn nói trước mặt anh ấy: “Tôi không hẹn hò với kẻ nghèo nàn.”

Nhiều năm sau, tôi gặp lại Giang Úc Bạch tại buổi hoà nhạc do anh tổ chức.

Một fan nhiệt tình hỏi: “Có người nào khiến anh nhớ mãi không quên trong thời học sinh không?”

Ánh mắt lạnh lùng của Giang Úc Bạch xuyên qua đám đông rơi vào người tôi.

“Có.”

“Nhưng tôi hy vọng cả đời này, cô ấy sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.”

Một Đường Phồn Hoa – Tiểu Thất Tể Tử

Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử.

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, đô thị tình duyên, ngược tra, HE.

Độ dài: 5c

Edit + Beta: Nene

GIỚI THIỆU:

Phó Trì chê tôi nói lắp, chưa bao giờ đưa tôi vào vòng bạn bè của hắn.

Trong bữa tiệc gặp gỡ bạn bè, người anh em của hắn đùa rằng: “Cậu với đứa nói lắp kia cãi nhau như thế nào?”

Tiểu thanh mai của hắn cười nói, “Nói một câu mất tận ba phút, rất ngu ngốc. Lần trước cô ấy còn không nói ra được, suýt khóc luôn.”

Mọi người cười ầm lên, “Xem ra là không định cho danh phận rồi.”

Phó Trì thờ ơ nói, “Chỉ là một đứa nói lắp, chơi chán rồi thì chia tay.”

Sau đó, tôi khoác tay anh trai hắn xuất hiện tại bữa tiệc.

Nói năng trôi chảy.

Phó Trì nắm lấy cổ tay tôi, lạnh lùng chất vấn: “Em khỏi khi nào vậy?”

Người đàn ông bên cạnh ôm eo tôi, mỉm cười: “Xin lỗi, cô ấy chửi người khác lúc nào cũng trôi chảy lắm.”

Gặp Lại – Tiểu Thất Tể Tử

Zhihu: Gặp Lại
Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử
Chuyển ngữ: Linh Lan
===
Vào cái năm hắn khốn khó nhất, tôi chủ động nói lời chia tay.
Gạt đi toàn bộ lời cầu khẩn, tôi không quay đầu nhìn lại một lần nào.
Vào buổi họp lớp sáu năm sau, hắn mở cửa xe bước xuống, dẫn theo một cô bạn gái xinh đẹp.
Bạn gái hắn nói với tôi rằng: “Lúc trước nếu cô không buông tay, phu nhân tập đoàn Phó thị ngày hôm nay đã là cô rồi.”
Hắn ngồi đối diện, thần sắc lãnh đạm: “Đều là chuyện quá khứ cả.”
Tất cả mọi người đều ồn ào muốn hóng hớt.
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, tôi yên lặng che kín vết sẹo trên cổ tay, miễn cưỡng mỉm cười: “Phải, hai người bọn tôi… đã không còn quan hệ gì nữa.”

Phấn Sơn Hà – Tiểu Thất Tể Tử

Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử

Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE

Edit: Xoăn dịch truyện

(Văn án)

Huynh đệ tốt của ta cầm đao kề cổ, ép ta thừa nhận mình là nữ nhi.

“Ngươi không đáp ứng, ta sẽ phải cưới muội muội của ngươi,”

Tấn Dĩ An tức giận nghiến răng nghiến lợi, “Nữ nhân điên kia mười lăm tuổi đã đập đầu ta, ta sẽ ch/ết trong tay nàng ta mất!”

Ta tên là Ôn Sĩ Ninh, “trưởng tử” của Hộ Quốc tướng quân, cũng là “nam đinh” duy nhất của gia đình.

Ta và “Thế tử phủ Minh Nghi Vương” — Tấn Dĩ An cùng nhau học hành ba năm, cùng leo tường trốn học, cùng đào tổ chim, chuyện hoang đường nào cũng đã làm qua.

Ta xem hắn là huynh đệ, hắn lại muốn cưới ta…

Qua Những Mùa Quên Nhớ – Tiểu Thất Tể Tử

[Zhihu] – Qua Những Mùa Quên Nhớ

Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử 

Edit | Beta: Serene 🍍 

_____ 

Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của Cố Hoài, trước mặt bao người, tôi bị tình đầu của anh ấy ép uống một ly rượu mạnh. 

“Cô ta say mới vui, mọi người có muốn xem không?” 

Mọi người xung quanh có chút lo lắng: “Cố tổng, như vậy thật sự không sao chứ?” 

Giọng anh lạnh lùng, “Không sao, dù sao cô ấy cũng bị mất trí nhớ.” 

“Sáng mai tỉnh lại, cô ấy sẽ chẳng nhớ gì đâu.” 

Tôi bị anh kéo đi, như một con búp bê ngoan ngoãn. 

Bởi vì dù anh đối xử với tôi thế nào, sáng hôm sau tôi chỉ nhớ rằng, anh yêu tôi.

Phu Quân Ta…Không Được!!! – Tiểu Thất Tể Tử

Ta là phu nhân hiền lương thục đức nhất kinh thành, mới qua cửa ngày thứ hai, nạp liền chop hu quân bốn thiếp thất.

Một năm qua đi, bốn cái bụng vẫn phẳng lì, yên tĩnh như gà. Ta bỗng nhiên ý thức được: Phu quân của ta, giống như…… Không được……

“Phu quân của ta, giống như…… Không thể……”

Vào lúc giữa trưa, bệnh nhân ở Hồi Xuân Đường đã lui hết rồi.

Ta nhìn về phía Âu Dương đại phu, nhích mông lại gần, xấu hổ nói, “Ngươi nói xem, nếu như có biện pháp nào tốt thì……”

Âu Dương đại phu liếc mắt qua lại, mặt không thay đổi lại gần, xốc áo choàng bên ngoài lên, “Tráng dương tán, năm đồng một gói, hàng thật giá thật già trẻ uống vào cái khác liền.”

Ta nghiêm mặt, nhìn qua sau lưng của hắn có bức họa viết rõ ràng “Một lần chuẩn bệnh, trị giá ngàn vàng” nói, “Làm người có lương tâm chút đi.”

Ta bỏ ra một ngàn lượng bạc, không phải đến mua thuốc giả.

Âu Dương đại phu vuốt râu, “Dùng xong rồi hãy nói.”

Ta sờ sờ cọng tóc mai, một mặt khó xử, dù sao, dựa vào tình hình của phu quân ta hiện tại, khả năng có lẽ phải hợp tác với hắn lâu dài.

Âu Dương đại phu tiên phong đạo cốt, mười phần khinh bỉ nhìn ta, “Phu nhân quần áo hoa lệ, không giống người thiếu chút bạc này.”

Ta đương nhiên là không thiếu bạc, mỗi tháng còn có bổng lộc nữa.