Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Tác Giả: Thiện Tâm Nguyệt

Khi Rừng Cam Nở Rộ

KHI RỪNG CAM NỞ RỘ

Tác giả: Thiện Tâm Nguyệt

Tag truyện: Hiện thực; Nữ cường; Bình dân sinh hoạt; Điền văn; Hiện đại; HE

Nội dung tóm tắt:

Nhiễm Anh đến từ một vùng quê xa xôi, gia đình cô nhiều đời làm nông dân, trong thôn cũng không có mấy người học hết trung học. Tuy vậy, nhờ sự cố gắng của cha mẹ, Nhiễm Anh đã có thể lên thành phố học đại học, cũng thành công trụ lại Hải Thành với một công việc ổn định.

Vốn dĩ cuộc sống của Nhiễm Anh sẽ êm đềm trôi qua nơi thành thị, nào ngờ một biến cố xảy ra với ông Nhiễm Trì, cha cô, đã buộc cô phải lựa chọn.

Sau rất nhiều trăn trở băn khoăn, Nhiễm Anh quyết định về quê, mặc dù đau lòng, nhưng vì sự cách biệt quá lớn, cô và người bạn trai lâu năm cũng quyết định đường ai nấy đi.

Vốn dĩ là một nhân viên văn phòng, Nhiễm Anh buộc phải trở về vạch xuất phát khi bắt tay vào làm nông nghiệp. Không những thế, việc vận động cải cách suy nghĩ và đường lối làm việc lạc hậu của người trong thôn cũng là một thử thách mà cô tưởng như đã không thể vượt qua.

Có khó khăn, có thất bại, nhưng Nhiễm Anh, với sự can đảm của tuổi trẻ, với sự giúp đỡ của những bạn học cũ, tình yêu thương của bố mẹ, và sự cổ vũ âm thầm của một người đặc biệt, đã không ngừng kéo tất cả thôn dân tiến về phía trước.

Một câu chuyện hiện thực, trong làn sóng nhiều bạn trẻ bỏ phố về quê, tiếp nối công việc truyền thống của gia đình, có lẽ chặng đường dài của Nhiễm Anh sẽ là cơn gió mát cho tất cả chúng ta sau những ngày ngột ngạt bởi khói bụi của thành thị.

“Tương lai sẽ càng ngày càng tốt”

Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Thể loại: Hiện đại
Convert:
ngocquynh250
Độ dài: Khoảng 568 chương (đã bao gồm ngoại truyện)

“Hôn nhân là một lồng giam, đâu chỉ hai người trong cuộc bị vây khốn”

Hôn lễ trang trọng, trước mặt hàng ngàn khách mời, chủ rể được người chủ trì hỏi:

“Anh Cố Thừa Diệu, anh có muốn cưới cô Diên Hữu Thiên làm vợ, chăm sóc và ở bênh cạnh cô ấy đến cuối đời mình không?”

Chủ rể sau một hồi lâu im lặng buông ra câu trả lời khiến cả hội trường xôn xao: “Tôi – không – đồng – ý.”

Đêm tân hôn, anh qua đêm ở nhà một cô gái không phải là cô dâu.

Sau khi nghe tin, cô chỉ cười lạnh, mặc một bộ đồ cực kỳ gợi cạm, đến club ve vãn cùng những người đàn ông khác.

Tin tức đầu đề của ngày hôm sau, Cố tam thiếu “Không có năng lực.” Vợ tìm người khác để vui sướng.

Anh híp mắt nhìn tin tức đầu đề, trong mắt thoáng hiện qua một chút thâm độc.

Được, rất tốt. Đồ đàn bà chết tiệt, cô chọc đến tôi rồi.

Anh là cậu ba của nhà họ Cố, là con cưng của trời. Không coi phụ nữ ra gì.

Cô là con gái của nhà giàu mới nổi, tâm cơ sâu sắc còn có chút gian xảo.

Anh không muốn cưới. Cô cũng không muốn gả.

Lại bởi vì một ván cờ ngoài ý muốn, hai người không yêu nhau lại bị ép tiến đến hôn nhân.

Cô chỉ muốn cầu ai người nấy về, đường ai người nấy đi.

Nhưng anh lại không cho cô cơ hội như vậy.

Trên bữa tiệc. Một người phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ cầm ly rượu đi về phía cô, trên tay mang theo một cái đồng hồ bạch kim toả sáng lấp lánh.

“Cô Cố, ngày hôm qua anh Cố qua đêm ở chỗ của tôi quên cầm đi. Tôi cầm giúp anh ấy, cô không ngại chứ?”

Cô cười nhẹ, lắc đầu: “Tất nhiên là không ngại, Tôi còn phải cảm ơn cô. Cô có biết, tôi thật sự rất ghét phải dùng chung đồ đạc với người khác, nhất là đàn ông. Tôi ngại bẩn.”

Đỏ mắt trừng vẻ mặt chán ghét kháng cự của cô: “Chê tôi bẩn? Tôi sẽ đến xem là ai bẩn–“