Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Tác Giả: Ngư Tây Cầu Cầu

Vi Phu Ốm Yếu Bệnh Tật

Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇

Giới thiệu

Dung Đường từng đọc một quyển sách. Nhân vật phản diện trong sách Túc Hoài Cảnh là thiên chi kiêu tử, vừa đẹp vừa mạnh lại vừa thảm, thăng cấp thành thiết lập nhân vật phản diện có trí tuệ cao, đáng tiếc nhân vật sụp đổ, chết không được tử tế.

Sau khi xuyên qua, Dung Đường trở thành một thanh niên bia đỡ đạn bệnh tật chết sớm cùng tên trong tiểu thuyết, còn bị ràng buộc cứu vớt nam chính, tổng cộng sống lại ba lần.

Lần đầu tiên, y hết lòng đi theo bên cạnh nam chính, giúp gã tránh thoát các loại ám toán của pháo hôi và nhân vật phản diện, kết quả bị người ta hạ độc hại chết, nhiệm vụ thất bại.

Lần thứ hai, y đi song song cả hai đường, vừa phụ tá nam chính vừa tiếp xúc với nhân vật phản diện, kết quả bị nam chính dùng một kiếm đâm chết, nhiệm vụ thất bại.

Lần thứ ba sống lại, Dung Đường nghĩ, đi con mẹ nó đi chứ nam với chả chính, ông đây không cứu.

Vì thế đêm đại phản diện Túc Hoài Cảnh bị người ta hạ thuốc trói lại, Dung Đường chống đỡ cơ thể sắp ho ra phổi, xông vào phòng thanh lâu, giải tỏa tác dụng của thuốc cho hắn, hỏi, “Ngươi có muốn gả cho ta hay không?”

Túc Hoài Cảnh: “?”

Dung Đường bệnh nặng không thể cứu chữa, bồi Túc Hoài Cảnh một đường, cứ cách năm ba lần lại lẩm bẩm bên tai hắn: “Ngươi yên tâm, chờ ta chết, toàn bộ tài sản thừa kế của ta sẽ là của ngươi.”

Thẳng đến khi đại cục đã định, đêm trước khi Túc Hoài Cảnh đăng cơ, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành đầy kỳ tích.

Dung Đường vui mừng, vì bảo toàn thanh danh đế vương, không hề có gánh nặng tâm lý mà bỏ chạy.

Kết quả còn chưa ra khỏi kinh thành, cận vệ của thiên tử đều tới áp chế y, chim ưng xoay quanh không trung, chó sói chảy nước miếng, hàng trăm quan viên quỳ hai bên, con lừa nhỏ mua nửa đường dưới thân Dung Đường sợ tới mức hắt hơi. Thiên tử mặc áo choàng vàng sáng sủa, bước ra từ sau đám đông nhìn y dịu dàng hỏi: “Phu quân, ngươi muốn vứt bỏ vợ con, bội tình bạc nghĩa đấy ư?”

Dung Đường: “?”

Ngươi có thể sinh sao?

A không phải! Ngươi ở trên mà nhận vai thê tử có hợp lý không!?

Đế vương đi tới trước mặt y, ngửa đầu giơ tay lên, cười nói: “Theo ta trở về, thiên hạ này chia ngươi một nửa. ”

Tiểu kịch trường:

Vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường ăn xong bữa tối nằm trong sân hóng mát, theo thường lệ lên kế hoạch tương lai với Túc Hoài Cảnh.

” Có lẽ ta chỉ sống được hai năm nữa thôi, đến lúc đó ngươi nhớ thu hồi lại thôn Lũng Tây——”

Túc Hoài Cảnh mặt vô cảm rót một chén thuốc đắng vào miệng y.

Lại vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường vừa đọc xong một quyển thoại bản nằm trước chậu than sưởi ấm, nghiêm túc cáo biệt Túc Hoài Cảnh.

“Có lẽ ta không thể sống quá hai tháng nữa, nếu ngươi cảm thấy căn nhà ở thành tây quá nhỏ thì ta có mua cho ngươi một toà nhà ở thành nam—— “

Túc Hoài Cảnh nghiến răng nghiến lợi cho y uống ba viên thuốc to bằng nắm tay.

Lại một ngày nào đó, hoa sen trong ngự hoa viên nở vừa lúc, Dung Đường ngồi ở bên cầu ăn bánh sen.

“Có lẽ ngày mai ta sẽ chết, ngươi nhớ chôn ta ——”

Túc Hoài Cảnh không thể nhịn được nữa, cúi người chặn miệng y lại. Một lát sau, đế vương không hề nộ ra vui giận chậm rãi lui về phía sau, nhìn về phía quân hậu của hắn: “Có phải ta chưa từng nói cho ngươi biết, ta là đại phu tốt nhất của Đại Ngu không?”

“Nếu ngươi nói lời này, ta sẽ coi ngươi là kẻ quấy rối bệnh nhân đấy.”

Thiên hạ này ngươi và ta cùng chia sẻ, sơn hà này ngươi ta cùng gối.

Nội dung tags: cung đình hầu tước, xuyên qua thời gian và không gian, ngọt ngào

Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Dung Đường, Túc Hoài Cảnh ┃ Vai phụ: Kha Hồng Tuyết, Mộc Cảnh Tự ┃ Khác:

Tóm tắt một câu: Nếu vi phu chết thì toàn bộ tài sản thừa kế sẽ là của ngươi.

Đánh giá ngắn gọn về tác phẩm:

Dung Đường xuyên qua sách, trở thành một tên bệnh tật thân thể yếu ớt nhiều bệnh, còn ràng buộc cứu vớt hệ thống nam chính, lại bị nam chính nghi kỵ hoài nghi, sau hai lần thất bại liên tiếp: Dung Đường xoay người tìm đến đại phản diện Túc Hoài Cảnh trong sách. Dung Đường cung cấp bảo hộ cho Túc Hoài Cảnh, âm thầm giả thành thân với hắn… Vài năm trôi qua, sức khỏe của ma bệnh dần dần tốt lên, nhân vật phản diện trở thành minh quân nổi tiếng lịch sử, thành thân giả biến thành tình yêu đích thực, hai linh hồn gặp trong bóng tối đã hoàn thành sự cứu chuộc hai chiều cho nhau, phát ra ánh sáng rực rỡ.

Câu chuyện này thoải mái tự nhiên, hàng ngày chữa bệnh ấm áp, cốt truyện có những khúc quanh. Hai vị tồn tại đột phá tầng tầng trở ngại, kiên định lựa chọn lẫn nhau, cuối cùng hoàn thành cứu chuộc hai chiều, là một câu chuyện ngọt ngào đáng đọc.

Túc Hoài Cảnh công x Dung Đường Thụ

183 chương

Hôm Nay Học Huynh Cởi Áo Choàng Chưa

Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu

Hệ liệt sau Vi phu ốm yếu bệnh tật

Kha Hồng Tuyết x Mộc Cảnh Tự

‼️‼️ TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN THÌ CẢNH BÁO TRƯỚC: ĐÂY LÀ HỆ LIỆT SAU VI PHU ỐM YẾU BỆNH TẬT, VỀ CP PHỤ KHA MỘC, KHÔNG CHẮC CÓ CHỨA TÌNH TIẾT SPOIL KHÔNG NHƯNG NHẮC NHỞ TRƯỚC – CẢM ƠN.

_____________________________________

Giới thiệu

Tam hoàng tử của Đại Ngu là người hoang đường phóng đãng trên đời này, cũng là vị khách phong lưu đa tình độc nhất vô nhị.

Y đã đi qua thế gian này mười tám năm, vẩy mực làm thơ, lộng quyền giao hữu, là một đóa hoa mẫu đơn diễm lệ đường hoàng nhất ở Ngu Kinh. Y còn sống, Đại Ngu sẽ thịnh thế ngàn vạn năm.

Mà y chết đi, hài cốt rải rác ở dưới móng sắt phản quân, đầu bị treo lên tường thành, cánh hoa hủ bại nhập bụi đất, thế gian không còn tam điện hạ Thịnh Phù Trạch nói nói cười cười nữa.

Hơn một tháng qua, chỉ còn lại một cái sọ bị chim tước gặm nhấm hầu như không còn, lăn xuống thành lâu được người ta ôm vào trong lòng.

Đó là Kha Hồng Tuyết, một pho tượng người tuyết nổi tiếng trong kinh thành.

  ·

Lâm Uyên học phủ mới có một vị công tử nhập học, chi lan ngọc thụ, thanh lãnh tuyệt trần, là trăng sáng trên trời, núi cao hàn tuyết, là một khối băng ôm vào không nóng cũng không tan ra.

Lần đầu Kha Hồng Tuyết nghe nói đến y là do bạn bè nói đùa: “Hàn Anh, y rất giống ngươi. Y tên là Cảnh Tự, Mộc Cảnh Tự.

Kha Hồng Tuyết cười mà qua, nhận lấy rượu ngon hoa khôi đưa tới, giơ tay nhấc chân ngàn vạn loại phong tình không học được, trong mắt hoa đào liễm diễm hào quang, thanh thản thong dong: “Thật sao, ta không nhớ rõ mình đã từng như thế nào.”

Nhưng sau đó đã qua rất nhiều năm, có người say rượu dựa lan can ngắm trăng, nhìn ánh trăng nhiều năm không thay đổi trên sông Kim Phấn, cười nhẹ tựa như nói mê hỏi: “Điện hạ, người đã trở lại đúng không?”

Sau khi ta sống thành dáng vẻ của huynh, huynh biến thành một người tuyết, trở về bên cạnh ta, đúng không?

[Kha Hồng Tuyết: Thế nhân đều khen Thịnh Phù Trạch là châu ngọc của Ngu Kinh, duy chỉ có ta biết được nhiệt độ cơ thể nóng rực của Mộc Cảnh Tự khi tuyết tan.]

Văn án đợi sửa.

[Đọc cần biết]

1. Kha Công Mộc Thụ.

2. Bìa là bản vẽ khuôn mẫu nhân vật trang trí.

Tìm kiếm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Mộc Cảnh Tự (Thịnh Phù Trạch), Kha Hồng Tuyết vai phụ: khác:

Một câu giới thiệu vắn tắt: Không có, y không thừa nhận là vợ của ta.

Ý nghĩa: Yêu cuộc sống, yêu vợ.

Ngoài cái tên ở trên thì còn là Hôm nay học huynh cởi bỏ acc clone chưa =))))