Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Tác Giả: Cưu Sâm

A Kiều – Cưu Sâm

Vị hôn phu của ta ở Dương Châu thành đã gây ra một vụ tai tiếng trong chốn phong nguyệt.

Người liên quan chính là một kỹ nữ tên Lý Bồng Bồng, nổi danh là hoa khôi đệ nhất của Dương Châu. Nàng ta tự chuộc thân, một mình đứng đợi trước cửa nhà cũ của Thế gia suốt một tháng trời, cuối cùng cũng được diện kiến lão phu nhân nhà họ Thế. Sau đó, nàng được đưa vào nhà trong bằng kiệu, đến ngự ở tư phủ tại Tứ Tỉnh Hạng.

Khi ta tiến vào kinh đô, vừa hay nghe tin nàng ta và Thế Thời Cảnh đã chính thức thành thân, cả hai thường xuyên xuất hiện cùng nhau, thật là vinh quang hết mức. Tuy chỉ là thiếp thất, nhưng nàng lại được hưởng phúc phần của chính thê.

Cả kinh thành đều đang dõi theo sự náo nhiệt của ta, thỉnh thoảng có kẻ phẫn uất bất bình, nhưng đều bị những lời đồn đại khác áp chế. Có kẻ hiếu kỳ thậm chí còn lập cả sòng bài, cược rằng ta sẽ nhịn nhục nuốt trôi cơn giận này. Bởi lẽ nhà họ Tống ở Lạc Xuyên, đã không còn như xưa, còn Thế gia lại là một trong những trụ cột của triều đình.

Ngày sòng bài mở cửa, ta cũng giống như Lý Bồng Bồng, một mình đến Thế gia, nhưng mà không phải để đòi lại công lý, mà là để từ hôn. Thế Thời Cảnh, hắn không xứng làm phu quân của ta.

Ta Chỉ Muốn Hôn Nương Tử Thôi!

Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê.

“Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt.”

Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.

Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.

Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.

Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.

Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:

“Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?”

Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:

“Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi.”