[…
Tôi không thích cách ví von đó.
Tôi cũng không thích cái cách cười giễu của anh Oliver và đám trùng vây quanh tôi.
Tôi học theo hành động của anh Oliver để đáp trả.
Tôi nhảy chồm lên, nhét con chuột chết vào miệng anh.
Tôi đã từng thấy Oliver đối xử với một anh em khác như vậy.
Anh không ưa gì anh em kia.
Tôi cũng chẳng ưa anh.
Anh Oliver đã cắn đứt mất nửa bàn tay tôi, nhưng tôi không có thua, tôi nhét con chuột cứng ngắc vào thực quản của anh, anh ực một cái đã nuốt xuống.
…
Giữa trưa, tại phòng tạm giam.
Buổi chiều, tại phòng tạm giam.
Ban đêm được thả ra.
Ngày mai là tuần trưởng thành, bạn của thư phụ ghé thăm gia tộc, mấy chú ấy sẽ đưa tôi đi căn cứ **** vượt qua tuần trưởng thành.]
Thời Tấc Cẩn thấy căn cứ **** thì dừng lại một lát, đọc thầm mấy lần mà vẫn không thể đọc trôi chảy.
Hệ thống nhìn theo Thời sensei, thấy Thời Tấc Cẩn chợt dừng lại, nó tò mò hỏi: “Sao vậy Thời sensei?”
Thời Tấc Cẩn ngưng mày mấy phút, bỗng dưng nhận ra điều gì, lông mày khẽ nhướng lên.
… Chương nhật ký này sao mà sống động đến vậy, từng lỗi chính tả của bé trùng 6 tuổi cũng ghi chép cẩn thận. Chỉ một khắc lơ đễnh, những chi tiết quan trọng liên quan đến Anouchka ẩn sâu trong ký ức của Thời Tấc Cẩn ùa về.
Lần đầu tiên trò chuyện với Anouchka phiên bản Standard, cách diễn đạt lẫn cách ngắt câu của hắn rất lạ, có những câu ngắn gọn tựa thơ ca nghệ thuật, lúc lại trần trụi đến mức như muốn tát thẳng vào mặt.
Lần thứ hai, Anouchka gửi một tin nhắn thoại. Giọng hắn êm ái, trầm ấm pha lẫn chút kiêu ngạo và tự tin tự nhiên của tuổi trẻ.
Lần thứ ba, Anouchka gửi giấy chứng nhận, trong vô số tấm ảnh, Thời Tấc Cẩn lập tức thấy bằng tốt nghiệp trường quân sự của hắn.
Ảnh thẻ chụp khi hắn chưa đầy 18 tuổi, khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo, đôi mắt to tròn long lanh nhưng lại mang vẻ lãnh đạm.
Lần thứ tư… Lần thứ năm… Những yếu tố này dần ghép lại với nhau trong trí tưởng tượng của Thời Tấc Cẩn, biến thành bé trùng non nớt.
Có thể hắn sẽ như Rolley, hồi bé hay nói năng ngắt quãng kỳ lạ.
Hoặc cũng có thể giống Raleigh, tuổi thơ không kiềm được tính bốc đồng, muốn gì là làm nấy.
Nét cau mày của Thời Tấc Cẩn không hề giãn ra bởi những liên tưởng, anh tiếp tục đọc tiếp.
[…
Tôi rất thích bạn bè của thư phụ chỉ cần mấy chú ấy đến, tôi mới được ra khỏi phòng.
Trước khi đi, mấy anh lại cười tôi.
“Phát triển có ba bốn ngày, cũng xứng vào căn cứ ***?”
Tôi chẳng hiểu vì sao tôi chỉ phát triển được ba bốn ngày, còn các anh trai được mười hay mười lăm ngày.
Tôi nhớ đến con chuột không hoàn chỉnh kia, tôi nghĩ mình không phát triển thành vậy đâu.
Tôi không hiểu lời họ nói, nhưng tôi quyết định bốn ngày sau sẽ quay lại tẩn họ một trận.
Tuần phát triển giúp tôi có nắm đấm mạnh hơn. Tôi không thấy 3-4 ngày là tệ, tôi rất vui vì mình sắp trưởng thành.
[Ngày **, tháng **, năm ****, trời đầy mây.
Tuần phát triển của tôi kéo dài 30 ngày, thật kỳ lạ.
Chẳng phải chỉ những trùng trưởng thành 18 tuổi mới có chu kỳ phát triển 30 ngày hay sao?
Tại sao khi mới 6 tuổi, chu kỳ phát triển đầu tiên của tôi lại dài như vậy?
Vừa ra khỏi phòng cách ly, những bạn bè của thư phụ vui mừng đến phát điên. Tôi ghét mấy chú ấy truyền tay nhau bế tôi lên la hét ầm ĩ.
Họ lật xem, kiểm tra cánh, răng, xương và ngón tay của tôi.
Mấy chú nói rằng sẽ không còn trùng nào dám bắt nạt tôi nữa.
Tôi hỏi lý do, nhưng họ không nói cho tôi biết.
Họ bảo khi tôi lớn hơn sẽ nói cho tôi biết.
Tôi lại càng không hiểu.
Cuối cùng tôi có rất nhiều điều thắc mắc, nhưng chẳng ai trong gia đình họ hàng chịu giải thích.
Các cậu, các chú, anh trai đều lảng tránh, coi tôi như vô hình.
Tôi ghét cảm giác này, nhưng không có trùng nào dạy cách giải quyết, nên tôi đành chôn vùi nỗi khó chịu này.
Tôi quyết định ghét mấy chú trong vòng nửa năm.
Quyết định xong tôi liền đi đánh nhau với mấy anh trai.]
[Ngày **, tháng **, năm ****
Đánh nhau.
Học được chiêu thức mới.
…
Ngày **, tháng **, năm ****
Đánh nhau.
Học được chiêu thức mới.
Mấy anh trai hơi yếu, tôi chỉ phản đòn bằng những đòn họ đánh tôi thôi, không hiểu sao họ lại kích động đến thế.
…
Ngày **, tháng **, năm ****
Đánh nhau.
Gần đây mật độ xương phát triển nhanh, rất đau, tối ngủ không được.
Mấy anh trai ồn ào mãi, rất phiền.
…
Ngày **, tháng **, năm ****
Rất phiền.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Cánh vảy lột xác rồi mọc lại, đen thui, thích hợp ẩn nấp trong bóng tối để phục kích bọn họ.
Mấy anh trai gọi tôi là chuột.
Bọn họ nhốt tôi lại, cạo trọc đầu tôi.
Rất đáng ghét.
Tôi đánh rụng răng bọn họ, còn bứt đứt râu của một anh.
… Máu râu có độc, tôi nổi mẩn ngứa, ngứa đến mức không ngủ được.
Tôi quyết định ghét luôn râu của mình, thời gian, nửa năm.
…
Ngày ***, tháng **, năm ****
Đánh nhau.
…
…
Ngày ***, tháng **, năm ****
Ngày mai là sinh nhật lần thứ 12 của tôi.
Tôi nhận được món quà từ thư phụ qua hệ thống tin nhắn, nghe nói được cất giữ trong một ngân hàng có thế lực rất lớn, khi chuyển đến địa bàn gia tộc không có trùng nào dám ngăn cản.
Quà tặng là vài thẻ nhớ và một lưỡi dao răng cưa rất cứng.
Tôi không có khái niệm về “thư phụ”, nó giống như một trạm tiếp tế sẽ xuất hiện trong một khoảng thời gian nhất định. Tôi không có thiện cảm hay ác cảm với nhân vật này.
Trong căn gác mái an toàn, tôi đọc được nội dung thẻ nhớ, biết được một chút quá khứ của thân sinh.
… Tôi không hiểu rõ lắm, nhưng dường như tôi là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.
Tôi không giống thư phụ lắm, ba có hai mắt vàng, nhưng tóc tôi sáng hơn ba còn có một mắt đỏ, nhưng thẻ nhớ không có ảnh hùng phụ, bố có mắt đỏ không? Bố đi đâu rồi? Bố còn sống không? Tại sao bố không đến thăm tôi?
Còn nhiều điều muốn hỏi, nhưng không dám hỏi gia tộc thêm. Vì đối mặt với tôi, họ tự dưng mất lưỡi.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Đánh nhau.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Anh trai tôi vào trường quân đội rồi, nắm đấm của anh ấy chưa bao giờ nặng như vậy, tôi rất khó chịu.
Cánh tôi bị thương, tôi rất tức giận, tôi rút ra lưỡi dao mà thư phụ đã tặng.
Đánh thắng rồi.
…
…
…
Ngày ***, tháng **, năm ****
Các chú đưa tôi khỏi gia tộc.
Tôi vẫn chưa hiểu rõ.
Tôi có thể đánh cho anh trai vào trường quân đội kia nín họng, đánh cho anh ấy không thể đứng dậy, biến anh ấy thành con chuột chết co giật.
Cuối cùng trùng bị trừng phạt lại là tôi?
Tôi không phải đã đánh thắng rồi sao?
Anh Oliver thắng thì ai ai cũng reo hò chúc mừng.
Tại sao tôi đánh thắng mà họ lại muốn trừng phạt tôi.
Gia tộc Cash bất chấp lý lẽ, không theo luật lệ thi đấu gì cả.
Quyết định ghét.
…
Ngày ***, tháng **, năm ****
Học đánh đấm ở Quân đoàn 1.
Rất thích nơi đây, ở đây có tiếng vang.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Học đánh nhau.
Thích.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Hôm nay sờ được cơ giáp, thích.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Học đánh nhau, quen biết trùng mới, không chịu được đòn, không thích chơi chung.
…
…
Ngày ***, tháng **, năm ****
Ngày mai là sinh nhật 15 tuổi, hôm nay nhận được giấy báo trúng tuyển trường cơ sở thứ nhất của Ottowen.
Trở thành học sinh trẻ nhất trường.
Chú Picco còn hứa sẽ kể chuyện về thư phụ cho tôi vào ngày mai.
Vậy thì tôi có hai tin vui làm quà sinh nhật.
Thích.
Ngày ***, tháng **, năm ****
Tôi…]
Bí mật cốt lõi của thế giới, chỉ cách một bước.
Thời Tấc Cẩn đọc đến đây thì dừng lại, đứng dậy rót một ly nước, thêm vài viên đá, rồi bước đến bên cửa sổ đứng lặng hồi lâu.
Cảnh đêm bên ngoài cửa sổ mù mịt sương mù, không có đèn đường, yên tĩnh như màn đêm tử thần trước bình minh trong phim kinh dị.
Hiện tại là 4 giờ 10 phút sáng sau nửa đêm của Black Shield, sau khi Thời Tấc Cẩn trải qua tuổi trưởng thành liền lập tức bắt tay vào công việc, theo dõi tin tức, kiểm tra email, đọc phân tích nguyên tác, từ dòng thông tin hỗn tạp khổng lồ trích xuất những thứ hữu ích cho kế hoạch của mình, sau đó tổng hợp và sắp xếp để duy trì và điều chỉnh.
Ngày mai thứ ba, 7 giờ sáng, anh còn phải gặp Tom và Bill, quan tâm Tom, lèo lái thăng cấp quân hàm, sau đó xử lý hướng đi của Jerry và Jimmy… Hoàn thành câu chuyện thứ hai, kiếm đủ kim lư và điểm cống hiến để hoàn thiện thân phận á thư cấp cao của Fate.
Nếu kế hoạch này không thay đổi, tháng này là tháng tám, hai tháng sau, tháng mười anh sẽ lợi dụng thân phận quân thư chân chính của Tom để thông qua Tom tiến vào hành tinh cấp trung.
Chỉ cần có thể thành công lên hành tinh cấp trung, vậy coi như đã thắng số phận thối tha một ván, những bước tiếp theo sẽ dễ dàng hơn.
Bối cảnh chiến tranh được hé lộ trong 6 chương mới và nhật ký nhiệm vụ của ký chủ thứ ba giúp ích rất nhiều cho Thời Tấc Cẩn. Nhờ đó, anh có thể lợi dụng những điều kiện này để ngụy trang hiệu quả hơn, đóng vai Fate á thư cấp cao, tiến hành đăng ký hẹn hò với Mắt Mèo một cách hợp pháp và an toàn.
Song hình thức ẩn nấp tuy dài dòng nhưng an toàn này chỉ hữu ích nếu có khả năng hai nhân vật chính trong nguyên tác có thể HE!
6 chương mới đầy drama làm khó Thời Tấc Cẩn.
Chuyển biến quan trọng của hai nhân vật chính giúp anh phát hiện ra nguyên nhân thực sự khiến cốt truyện gốc sụp đổ, đồng thời cũng gián tiếp cảnh báo anh kịp thời rằng kế hoạch ẩn nấp trước đây không hiệu quả! Làm như vậy có khả năng thất bại cao!
VV quá tin tưởng Jeanine!
Thời Tấc Cẩn thật không ngờ được VV lại đưa Vlad Jeanine con dấu tượng trưng cho quyền lực của một quý ngài cấp cao. Nếu ở thế kỷ 21, đây chẳng khác nào trao đi chứng minh nhân dân, xác thực khuôn mặt, vân tay và chữ ký!
Và còn một vị nữa có ảnh hưởng mạnh mẽ đến lựa chọn của VV! Đó chính là thầy của cậu, Gabriel! Đây là một cái hố ngầm mà Thời Tấc Cẩn trước đó không biết tới!
Một kẻ là rắn độc trong vườn địa đàng, một kẻ có tên đồng âm với tổng lãnh thiên thần Gabriel, vậy mà lại có thể thuyết phục VV cầm dao huấn luyện. Hai nhân vật hung ác trong nguyên tác kề cận VV bao lâu nay, cộng hưởng sức ảnh hưởng, không thể nào dễ dàng bị Thời Tấc Cẩn mới xuất hiện lay chuyển!
Nếu không phải vì nút thắt cốt truyện bất ngờ trong 5% mới mở khoá (tuy anh đã biết lý do) dẫn đến 6 chương có drama bùng nổ, gián tiếp hé lộ hai nhân vật quan trọng và bối cảnh chiến tranh chỉ xuất hiện ở phần sau của truyện, có khả năng cao Thời Tấc Cẩn sẽ tiếp tục tiến hành theo kế hoạch bí mật đã định.
Vì đây là kế hoạch an toàn nhất và phù hợp nhất với thân phận của anh hiện tại, nhưng xét về nguyên tác sụp đổ, đây cũng là một kế hoạch có tỷ lệ thất bại cực cao!
Căn cứ vào cơ chế mở khóa chương theo cảm xúc của nhân vật chính và phụ trong nguyên tác, nếu Thời Tấc Cẩn không thể tác động đồng thời đến Jeanine và Anouchka để họ đối đầu, vậy anh có thể không bao giờ mở được lá bài mới quan trọng, dẫn đến mạch truyện sụp đổ hoàn toàn!
Không thể mở ra cốt truyện quan trọng, không biết được điểm mấu chốt sụp đổ, không thể thúc đẩy kết thúc viên mãn!
Muốn mở khóa cốt truyện chính, độ hảo cảm của một trong hai nhân vật chính phải đạt đến 90%! Hai nhân vật chính đều là con trời trong con trời, làm sao dễ dàng khiến họ rung động?
Chưa kể, một vai chính ở Mắt Mèo trên những tầng mây, phải trải qua nhiều lớp kiểm tra nghiêm ngặt mới gặp được. Còn vị còn lại không ở trong khu vực vũ trụ của trùng tộc mà đóng quân vĩnh viễn tại cổng lỗ đen bên ngoài hành tinh.
Thời Tấc Cẩn đứng bên cửa sổ, nhấp một ngụm nước đá, tỉnh táo đánh giá bốn cơ hội xuyên qua. Thực ra chỉ có ký chủ đầu tiên mới có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
Còn anh?
Giống ký chủ thứ ba, bốc phải lá bài Joker không thể giải được ngay từ đầu.
Hệ thống bỗng dưng lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Thời Tấc Cẩn: “Thời sensei, bên ngoài tối đen như mực vậy, anh đang nhìn gì thế?”
Thời Tấc Cẩn bình tĩnh đáp: “Tôi đang suy nghĩ về kế hoạch mới.”
Hệ thống hoang mang: “Hả? Chẳng phải anh muốn xem chương độc thoại của A567 à? Sao đọc được nửa chừng lại thoát ra để nghĩ kế hoạch mới? Kế hoạch ban đầu thì sao?”
Thời Tấc Cẩn im lặng một lát, bắt đầu nói suy đoán của mình với hệ thống, tập trung mô tả sự mâu thuẫn trong nguyên tác sụp đổ và tình huống bế tắc không thể có kết thúc HE cho hai nhân vật chính: “… Vai phụ quanh VV có quá nhiều yếu tố đắp nặn dư thừa, dù tôi có tài năng đến đâu cũng không thể xóa bỏ ảnh hưởng của họ trong một sớm một chiều. Ngay cả A567 quyền lực ngút trời trong nguyên tác cũng không thể làm được điều này. Trừ khi cậu đổi thẻ thân phận của tôi thành thư ký Mắt Mèo, VV lớn lên bên cạnh tôi từ nhỏ thì mới có khả năng gán ghép VV và A567 thành công.”
Hệ thống như hóa đá.
Vài giây sau, nó bỗng gào lên một tiếng thét đầy kinh hãi và hoang mang.
Thời Tấc Cẩn lại uống một ngụm nước đá, bình tĩnh chờ hệ thống chết lâm sàng xong.
Tiếng nấc nghẹn ngào như tiếng móng tay cào bảng đen của hệ thống khiến người ta nổi da gà. Nó thút thít vài phút mới ngớ ra, ủa? Sao Thời sensei vẫn bình tĩnh thế? Sao anh còn nhàn nhã cắn đá viên trong cốc nước??
Hệ thống khóc thét: “Trời ơi Thời sensei… huhuhu anh không sợ ạ??? Chúng ta sắp cùng thế giới này đi tong rồi ahuhuhuhuhu!!”
Thời Tấc Cẩn vẫn bình tĩnh như thường: “Đừng lo, nguyên tác đã đi vào ngõ cụt, không phải do tôi không giải được.”
Hệ thống hoang mang: “Hả?”
Hệ thống như bừng tỉnh, đột nhiên cảm thấy vui mừng tột độ! Nó vội hỏi: “Anh… anh lại nghĩ ra cách mới rồi ạ? Cách mới, mới… có thể khiến thế giới tiếp tục tồn tại?”
Thời Tấc Cẩn nuốt nước đá: “Ừm.”
Hệ thống như sắp lên đồng, rú lên như điên: “Là gì? Là gì vậy? Anh nói cho yêm biết đi!!!”
Thời Tấc Cẩn bình tĩnh phân tích: “Hiện tại, một trong những nhân vật chính, Anouchka có 90% thiện cảm hướng về tôi. Trong nguyên tác, Anouchka đi theo con đường biến chất, mà bệnh trạng và cố chấp của anh ấy cùng sự trốn tránh bất lực của VV là những tảng đá chắn ngang con đường HE của các nhân vật chính. Việc tác giả nguyên tác không muốn phá vỡ thiết lập nhân vật là nguyên nhân chính khiến CP chính không thể HE.”
Thời Tấc Cẩn nhai nát viên đá, nói rõ: “Giờ sự cố chấp của anh ấy đổ dồn lên tôi, tôi chỉ cần giải quyết ổn thỏa, coi như hoàn thành 50% nhiệm vụ HE cho dàn nhân vật chính. Tiếp theo, tôi chỉ cần tìm cho VV một nửa ưng ý để cậu ấy cảm thấy HE. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, có lẽ nhiệm vụ của tôi sẽ kết thúc trước khi nguyên tác bắt đầu.”
Dường như hệ thống không hiểu, lặp lại một cách ngớ ngẩn: “Cái gì? Ai cố chấp? Ai nghiêng về anh? Chờ chút? Chẳng phải thân phận đối ngoại của anh là á thư sao?”
Hệ thống hoảng hốt: “Hóa ra nửa đêm anh tự tiết lộ trong nhà có trùng con là để từ chối khéo A567 hả? Khoan!”
“Ủa?! A567 không phải trùng cái sao?”
Hệ thống im lặng vài giây, đột nhiên xổ một câu thô tục: “Đù má! Trùng tộc có gay!?”
Thời Tấc Cẩn đang suy, bỗng khựng lại vì câu nói bất ngờ của hệ thống.
“… Xem ít phim ảnh giải trí của thế kỷ 21 mà tôi cho cậu tham khảo đi!”
Hệ thống: “… Yêm, yêm xin lỗi, nhất thời chỉ nghĩ ra được ví dụ này thôi.”
Hệ thống ngơ ngác nói: “Thời sensei… đúng là nhìn thấu mọi chuyện, quan điểm tình yêu của A567 thật kỳ quặc. Sao, sao lại có trùng cái nào trong thế giới trùng tộc lại làm gay chứ? Ổng bị dị tật tuyến thể hay rối loạn chức năng sinh sản à? Hóa ra ổng không yêu trùng đực? Chẳng trách ngày kết hôn với VV mặt mày lạnh tanh.”
Thời Tấc Cẩn nhai đá viên, sặc một cái, ho khan mấy tiếng.
Hệ thống im lặng một lúc, sau khi nghe Thời sensei giải thích mọi chuyện, nó mới hiểu được nguyên tác sụp đổ kinh khủng đến mức nào, đây là điều mà ba ký chủ trước đây chưa từng nói với nó.
Nhưng trước nguy cơ bốn bề thế này, ký chủ thứ tư lại hốt gọn 50% ưu thế.
Hệ thống: Đến cùng ai mới là bàn tay vàng??
Hệ thống ấp úng lại áy náy hỏi: “Thời sensei… anh, anh định đích thân ra trận thành cặp với A567 hả? Ổng tà đạo như vậy… lại còn hung dữ, nửa sau nguyên tác còn biến thành cỗ máy giết… bây giờ anh là trùng đực, lỡ lộ giới tính có bị ổng tiễn đi thăng thiên luôn không?”
Thời Tấc Cẩn ngậm một đá viên vào miệng, giọng nói rõ ràng thản nhiên: “Chẳng phải chúng ta đã thảo luận về vấn đề này trước rồi sao? Nếu cần thiết, tôi sẽ đích thân ra trận đánh lạc hướng các vai phụ quan trọng, chỉ là bây giờ vai phụ đã đổi thành A567.”
Hệ thống: “… Thế nhưng, ừm. Yêm xin lỗi Thời sensei do em ngu ngốc không thể cung cấp cho anh một thiết lập nhân vật thư ký, khiến anh chỉ có thể liều lĩnh đối phó với sự tồn tại nguy hiểm nhất thế giới này…”
Thời Tấc Cẩn im lặng một chốc, bỗng dưng hỏi: “Cậu cũng thấy A567 là tồn tại nguy hiểm nhất trên đời à?”
Hệ thống nói: “Nguyên tác viết vậy mà? Ổng hung dữ lắm, VV cũng bị ổng dọa sợ.”
“…”
Hệ thống lại nói thêm: “Thời sensei đừng lo, cho yêm chút thời gian, yêm sẽ chỉnh sửa thuật toán đưa anh lên cùng hàng với VV! Lúc đó nếu A567 phát hiện ra giới tính của anh, muốn giết anh, yêm sẽ hack chiến giáp của ổng! Điện giật binh lính của ổng! Gây rối mạng lưới quân đội trong chiến hạm của ổng rồi mau chóng đưa anh thoát thân!”
Lần này hệ thống ngộ đạo! Nhân vật chính bị bẻ cong, cốt truyện bị bẻ lái, tà đạo đến đâu cũng chẳng là gì! Miễn Thời sensei còn sống thì khả năng phá đảo vẫn còn đó! Hệ thống vô cùng tự hào khoe khoang với Thời sensei, chờ mãi mà chẳng thấy anh lấy một câu.
Hệ thống “Thời sensei?”
Thời Tấc Cẩn nhai nát viên đá, khẽ nói: “Tốt.”
Hệ thống hớn hở: “Giờ là 4 giờ 40 phút! Ba tiếng nữa Bill sẽ dẫn Tom đến thăm! Anh muốn ngủ thêm chút không?”
Thời Tấc Cẩn nói: “Đọc nốt chương độc thoại của A567 trước đã.”
Hệ thống im lặng một cách kỳ lạ, nó lén lút quét qua chương truyện gốc, dĩ nhiên là biết nội dung chương độc thoại rồi. Nó ấp úng cất lời: “Thời sensei để yêm tóm tắt giúp anh cho nhanh! Chương này kiểu nhật ký độc thoại của ổng nhưng có vài năm trắng bóc. Toàn bộ chương là tóm tắt cuộc đời của ổng mà lại có vài năm trống trơn, đáng sợ quá! Vài năm đó ổng chẳng suy nghĩ gì hay sao? Cảm giác hơi ớn ớn, đúng là có vấn đề đó!”
Thời Tấc Cẩn nhếch môi, bỗng dưng cảm thấy hoang đường. Ngay cả hệ thống sinh ra từ nguyên tác sụp đổ cũng đồng quan điểm với trùng tộc, cho rằng Anouchka tà đạo, nguy hiểm và kỳ quặc.
Nào ngờ chính Anouchka kỳ quặc ấy lại phá vỡ thế bế tắc của anh.
Khi quen biết Anouchka, Thời Tấc Cẩn luôn giữ thái độ lịch thiệp, thiện chí, độ lượng, ân cần, hỗ trợ, hướng dẫn và đáp lại. Nhờ vậy thế giới như trao vào tay anh chìa khóa sinh mệnh.
Thời Tấc Cẩn bỗng nhớ đến câu nói mình từng viết trong [bạn cùng phòng]: Dường như đây là quy luật của vũ trụ, đâu đó từ nơi sâu xa, Chúa đã định rằng, chỉ cần chúng ta thẳng thắn nói chuyện, lấy tấm lòng đối đáp tấm lòng, trở thành tri âm tri kỷ, thì có thể vượt qua mọi chướng ngại, để rồi linh hồn tay trong tay cùng nhau bước vào vườn Địa Đàng.
Khi đã đọc được một phần ba chương, anh cố gắng gạt bỏ cảm xúc, tạm dừng để chỉnh sửa lại kế hoạch. Anh dẫn dắt hệ thống hiểu về hình thức HE hoàn toàn mới, sắp xếp lại mớ cảm xúc rối ren rồi đọc tiếp.
Lúc Thời Tấc Cẩn phát hiện ra hệ thống, vốn là một thể tách rời khỏi nguyên tác, sau khi quét chương mới vẫn đánh giá Anouchka như vậy làm anh nghẹn lời, thế giới này còn có thể thối nát hơn được nữa không.
Tranh cãi với hệ thống về những vấn đề trừu tượng và phi thực tế như thế này chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Thời Tấc Cẩn nhíu mày, trở lại bàn, cầm lấy trí não, tiếp tục đọc chương độc thoại.
[…
Thư phụ của tôi là trùng cấp cao đặc quyền, còn hùng phụ của tôi là quý ngài cấp D bình thường.
Họ đã bất chấp mọi rào cản để yêu nhau, cùng nhau trốn chạy rồi chết.
Tôi là kết tinh tình yêu dũng cảm đó.
Tôi là một kỳ tích.
…
Băng ghi âm của thư phụ để lại lời nhắn nhủ như vậy.
Khái niệm tình yêu còn khá xa lạ với tôi (có dấu vết tẩy xoá), nhưng tôi rất thích thư phụ nói tôi là kỳ tích.
Tôi cũng cảm thấy thế.
Năm 12 tuổi, tôi đã có thể hạ gục toàn bộ anh trai đang theo học trường quân đội, có anh cấp A, có anh cấp B+, sau khi tôi trải qua tuần phát triển, kết quả xét nghiệm máu của tôi là A+.
Gia tộc không thích kết quả này nhưng không sao cả, tôi đã không còn quan tâm đến lời khen của họ từ lâu rồi.
Về sau tôi mãi mãi là kỳ tích.
Thư phụ và hùng phụ vẫn luôn bên cạnh tôi, dòng máu của họ chảy trong tôi, tôi sẽ không làm họ thất vọng, tôi mãi mãi là niềm tự hào của họ.
]
Thời Tấc Cẩn khẽ thở dài một tiếng.
Trong vài ngàn chữ tiếp theo, anh thấy sự biến đổi từ một thiếu niên thành một thanh niên. Thiếu niên ấy không hề e dè lời gièm pha khiêu khích nào, thích dùng thực lực hùng mạnh nghiền nát thói kiêu căng của kẻ dám khinh miệt.