Ting ting, ting ting!
Hệ thống đang vui vẻ thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông báo tin nhắn từ tài khoản đặc biệt.
Nó lập tức phấn khích hơn!
Ai ngờ quét kiểm tra thông tin trùng gửi, hoá ra là A567.
Hệ thống: Mức độ vui vẻ giảm xuống mức vàng. (*)
Tiếng chuông báo đặc biệt vang lên như cố ý.
Tin nhắn tóm tắt mới nhất:
SVIP Standard A567: [IIIIIIIII·100s] 01:59:30 chưa xem
SVIP Standard A567: [Đối phương đã thu hồi một tin nhắn] 01:59:31 chưa xem
Tiếng chuông báo tin nhắn phiền nhiễu liên tục vang lên, liên tục gửi đi rồi lại thu hồi, lặp đi lặp lại đến mười lần mới thôi.
Hệ thống: ?
Gì đây?
Hệ thống muốn quét xem thử, nhưng hơi e ngại A567.
Nhìn lại những lần Thời sensei và A567 đấu khẩu, hệ thống chỉ dám im lặng xem, nó từng chứng kiến A567 hung hãn đuổi ngược lại Thời sensei, chớp lấy sơ hở của anh.
Nếu hệ thống quét đọc thì khung chat sẽ hiện thông báo đã xem, chắc chắn A567 sẽ tưởng chủ acc đã quay lại.
Hành động quét nhầm tin nhắn của hệ thống một tiếng trước đã là một sai sót. Khi Thời sensei tỉnh dậy, nó phải quỳ gối xin lỗi
Hệ thống vừa nghĩ tới Thời sensei phớt lờ mình nó liền tỉnh táo.
Nó lặng lẽ bật chế độ “miễn làm phiền” cho tài khoản Fate.
Cùng lúc đó, âm báo của ác ma vang lên.
Tin nhắn tóm tắt mới nhất:
SVIP Standard A567: [Đã dòm trộm còn dám bật miễn làm phiền? Dám lộng quyền dùng tài khoản của Fate?]
Hệ thống: …
Hệ thống mau chóng quay về phòng livestream, quyết định viết nốt số chữ còn lại rồi lập tức offline.
…
Căn cứ Biệt động.
Ký túc xá sĩ quan.
Anouchka bỗng đứng phắt dậy, cặp râu từ mái tóc vàng dựng đứng, hắn đứng yên tại chỗ một lúc rồi bất chợt đi tới đi lui trong ký túc xá.
Cặp râu dựng đứng cứng như ăng-ten, không hề lay động.
Dù đi lại cũng không thể giải tỏa sự bực bội, Anouchka lại tìm thuốc lá trong ngăn kéo, bước ra ban công rít nửa gói thuốc, cặp râu mới mềm nhũn xuống, ẩn vào mái tóc vàng.
Fate có trùng tin tường, điều này rất bình thường, rất hợp lý.
Anouchka rít một hơi thuốc, hắn cũng có trùng mà tin tưởng giao phó tính mạng.
Hút đến nửa điếu thuốc, bất chợt nhai đầu mẩu thuốc, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo như sương giá.
Kênh streamer này không chỉ đại diện cho sự nghiệp và niềm vui của Fate, mà còn ảnh hưởng đến sự an toàn của Fate. Nếu Fate là một á thư thì tài khoản này chính là chiến giáp để anh tung hoành trên Starnet.
Anouchka tự hỏi, nếu đến lúc nguy cấp nhất, hắn sẽ giao chìa khoá điều khiển chiến thần đen cho anh em cùng kề vai sát cánh hay không?
Không.
Mẩu thuốc lá nát nhừ rơi khỏi môi hắn.
Biểu cảm của Anouchka trở nên khó coi.
Fate nhờ một trùng đáng tin để đăng hộ, thì chẳng có gì sai trái.
Nhưng anh tin tưởng trùng trung gian này đến mức cho tên đó tuỳ tiện xem tin nhắn riêng tư?
Cho dù Anouchka không quan tâm lắm đến những chuyện lùm xùm của Liên minh Thủ đô và Toà án, nhưng hắn cũng biết phe đối lập trong hai thế lực này đang bám riết lấy Fate.
Hắn đã nhiều lần muốn giúp đỡ, nhưng Fate đều từ chối khéo. Hành tinh cấp cao bí mật gửi đi lần trước đã sớm bị công ty giải trí trả lại, Anouchka ký nhận lại rồi bực bội suốt mấy ngày sau đó.
Fate không cần quà cáp đắt tiền, cũng không cần sự bảo vệ của hắn. Thứ duy nhất anh đồng ý nhận lại là tư liệu và tài liệu biển sao… giá trị chẳng đáng là bao. Bất cứ quân thư cấp tá nào có chiến giáp và giấy phép du hàh qua cổng lỗ đen đều có thể thu thập được.
Dưới sự truy lùng gắt gao của hai phe phái lớn, Fate vẫn ung dung cập nhật như thường, đây là tuyên bố bản lĩnh phi thường của anh.
Chắc chắn trong thời gian này, tin nhắn riêng của Fate đầy tin nhắn dò xét từ các thế lực gió chiều nào xuôi chiều ấy, bọn họ sẽ lấy kim lư và con đường tắt không thể tưởng tượng được để dụ dỗ Fate.
Anouchka tin Fate sẽ không quan tâm đến những tin nhắn quấy rối này.
Nhưng nếu trùng đăng hộ lén xem tin nhắn, bị cám dỗ rồi lén liên lạc thì sao?
Không, Fate không ngu ngốc đến mức chọn một trùng phản bội đăng hộ.
Anouchka cứng đờ.
Điều này có nghĩa là Fate hoàn toàn tin tưởng trùng này, tin đến mức… dù trùng này có lục tung tất cả tin nhắn riêng thì anh vẫn không hề tức giận.
Trên thế giới có thứ gì có thể khiến một á thư trở nên rộng lượng đến vậy?
Không thể là trùng con được, tất cả trùng con đều bị giáo dục nghiêm khắc, ít khi dung túng cho trùng con phá hoại kế hoạch của mình.
Cũng không thể là anh em ruột. Fate sinh ra trong gia tộc lớn là một trùng cấp trung còn là á thư, không thể và cũng không có khả năng có anh em ruột có thể tâm sự.
…
Anouchka nhai nát mẩu thuốc lá trong miệng, vị đắng lan tỏa.
Cổ họng hắn co thắt, nuốt xuống mẩu thuốc vụn đắng ngắt như nuốt quả đắng.
… Lẽ nào Fate kết hôn?
Anouchka tháo tai nghe Bluetooth, đứng trên ban công rất lâu, cho đến bình minh. Tiếng chuông báo thức tập luyện chói tai vang lên, phá tan bầu không khí im ắng, đánh thức trúng đang đứng đờ ra.
Hắn cúi đầu xem vòng tay trí não, trên đó có hai tin nhắn mới: Thông báo nội dung mới được thêm vào phòng livestream và thông báo livestream đã kết thúc.
Hôm nay lịch trình của Anouchka kín mít.
Giờ hắn cần tắm rửa, thay đồng phục sĩ quan ra thao trường huấn luyện hai tiếng. Sau đó họp, trưa vào cổng lỗ đen, hoàn thành chỉ tiêu tiêu diệt tháng. Tối về họp tiếp.
Lẽ ra hắn nên tập trung làm việc, xem lại livestream là điều không nên nhất.
Nhưng đầu óc Anouchka lại không thể ngơi nghỉ, những câu văn của Fate lại như cơn mưa rào, tuôn trào trong đầu hắn, lặp đi lặp lại không ngừng.
“Phụ bạc mỹ đức chẳng khác gì đồ tể.”
“Tất nhiên tôi sẽ hướng về quý ngài.”
“Ừm, thêm bạn rồi sẽ nói cho anh biết.”
Fate không thể nào kết hôn.
Ngay cả tôi anh còn không lừa dối, tôi cũng không kém hơn Joshua Warsaw, anh còn chẳng lừa tôi, vậy làm sao anh có thể ngoại tình khi đã lập gia đình?
Anh không thể nào đã kết hôn.
Anouchka hít sâu, nén lại sự bực bội, mở livestream, mong câu chuyện của Fate sẽ giúp hắn bình tĩnh lại.
Tình trạng hiện tại không thể tiếp tục dẫn dắt đội. Khỏi nghi ngờ gì nữa, sau ngày hôm nay đội của hắn phải bổ sung nhân lực mới.
Bây giờ Anouchka muốn trút nỗi tức giận và bạo lực này, nhưng lại không có chỗ trút ra một cách chính đáng.
Anouchka bị vây trong đó, không lối thoát, không phương hướng.
Fate chưa bao giờ mất bình tĩnh, là tri kỷ đáng tin, chu đáo, rộng lượng và hiền lành.
Từ đầu đến cuối, kẻ không bình thường chính là hắn.
Anouchka kéo thanh trượt tua lại livestream, đến chương mà hắn đã xem trước đó, ép bản thân đọc kỹ chương cuối cùng của câu chuyện.
@Fate Stay Night:
[…
Joshua dẫn tôi đến một sân thượng ven hồ chưa mở cửa
Nhưng chúng tôi không nán lại lâu.
Buổi lễ quan trọng này, tôi nhất thời bị Joshua kéo vào guồng quay hỗn loạn của em ấy, vừa tỉnh táo lại đã lập tức bảo Joshua đổi hướng, quay lại tìm tổng tư lệnh Quân đoàn 1 để giải quyết sự cố bất ngờ.
Joshua tưởng tôi đang giận lẫn không vui.
Mà tôi cũng đang giận thật.
Một lần nữa, tôi lại nhận ra ảnh hưởng đáng sợ của mình với em ấy.
Nên tôi bảo với Joshua, em về trước để kiểm soát tình hình, chúng ta sẽ gặp lại sau.
Tôi hứa hẹn với em ấy.
Tôi nói với Joshua, hành tinh trung lập này sẽ trở thành khu nghỉ dưỡng cho trụ sở trung lập của cả hai quân đoàn mai sau. Nhiều công trình đang được xây dựng, chúng ta sẽ gặp nhau ở công trình xây dựng vắng vẻ vào một thời điểm khác.
Tôi hứa với em, tôi chắc chắn đến.
Tình hình lúc đó quá cấp bách, cả hội trường đều đang tìm Joshua, tôi không muốn mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, nên không đợi em ấy trả lời, tôi đã tháo huy chương danh dự trên ngực mình trao cho em.
Đó là huân chương chuẩn tướng, không rực rỡ chói loá như huân chương sao vàng của tổng tư lệnh phân đoàn, nhưng lại là vật phẩm mang ý nghĩa biểu tượng nhất mà tôi có thể đưa ra lúc bấy giờ.
Huân chương này mang ý nghĩa phi thường, ấy là 20 năm nỗ lực, tâm huyết và ước mơ của tôi.
Joshua ngẩn ra, tôi búng tay hai cái trước mặt em, em mới bừng tỉnh, lập tức nâng niu huân chương bạc bằng hai tay, môi run run như sắp khóc.
Tôi đẩy em ấy đi, nghiêm khắc ra lệnh cho em bay về giải quyết mọi chuyện.
Tôi có thể nhìn ra em muốn ở lại, muốn ở bên tôi thêm chút nữa.
Cuối cùng, em ấy vẫn nghe lời vỗ cánh bay về theo đường cũ.
Tôi…
…
…]
Anouchka lướt nhanh qua đoạn này, đọc lướt xuống phía dưới.
Hắn cũng không hiểu bản thân đang cố chấp điều gì.
Cứ như thể, chỉ cần tiếp tục đọc, câu chuyện sẽ cho hắn một câu trả lời, một lối thoát.
Cũng như bao lần trước, ý nghĩ đó vừa lóe lên trong đầu.
Anouchka bỗng mở to mắt, vội vàng kéo thanh trượt tiến trình để tua lại.
[…
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn nghĩ lại mà sợ.
Lúc đó tôi luôn né tránh Joshua, không có cơ hội nhận ra tinh thần của em đã trở nên bất ổn đến mức đó.
Hình ảnh điềm tĩnh, lịch thiệp, biết suy nghĩ cho đại cục và oai phong của em ấy trước mặt tôi đều là những tờ giấy mỏng manh, chỉ cần chạm vào là rách nát.
Chỉ một lời mời chủ động từ tôi thôi mà Joshua đã vui mừng đến phát điên.
Theo nghĩa đen đấy, em ấy có biểu hiện loạn trí ngắn ngủi.
Hôm đó, tôi đến đúng hẹn nhưng không thấy Joshua đâu.
Ban đầu tôi nghĩ có thể em đã bận việc gì đó, nhưng sau lại thấy không ổn.
Trước giờ Joshua luôn ưu tiên tôi, nếu có chuyện gì em ấy nhất định sẽ báo trước. Em đột nhiên biến mất không nói một lời khiến tôi không thể hiểu nổi.
Tôi kiếm tìm khắp khu công trình, cuối cùng cũng tìm thấy tung tích Joshua trong một nhà kho chất đầy vật liệu cách âm.
Kho chứa đồ thời đó được làm từ vật liệu đặc biệt cấp quân sự, có khả năng cách ly cực kỳ tốt, bao gồm cả hormone, âm thanh và ánh sáng.
Nhưng tôi sinh ra trong chiến tranh, lang bạc cả một quãng thời gian nên tôi tự rèn luyện được kỹ năng truy tìm dấu vết và dựng lại hiện trường.
Trước đây nhờ những thủ đoạn này mà tôi đã trốn thoát được vài lần truy bắt.
Tôi nhanh chóng bước vào kho.
Đó là lần đầu tiên tôi thấy Joshua trong bộ dạng thảm hại và kinh khủng đến vậy.
…
Đúng, tôi không dùng sai từ, chính là kinh khủng.
Em nằm vật vã trên nền đất, giãy giụa như con thú hoang bị thương, miệng rên rỉ những tiếng khàn khàn kỳ dị, bộ đồ mới rách tả tơi, tua rua siết chặt lấy cổ họng, trên mặt đất vương vãi những huân chương danh dự bị vặn vẹo biến dạng.
Trước khi tôi đến, lẽ ra trong kho chỉ có một mình em mới đúng.
Nhưng lúc đó Joshua như bị bầy trùng dồn vào góc tra tấn.
Tua rua như dây thừng siết lấy cổ họng khiến khuôn mặt em trở nên méo mó dữ tợn. Vết thương rỉ máu chi chít trên mặt và tứ chi. Em đang nói chuyện, cãi cọ với những ảo giác mà chỉ mình em nhìn thấy.
Nhưng không có một câu nào hoàn chỉnh.
…
Bỏ qua một số chi tiết, tôi không muốn nói quá nhiều về phần này.
Nói ngắn gọn, Joshua khiến tôi kinh hãi.
Tôi không đi mà lập tức chạy tới.
Nếu chậm thêm chút nữa, Joshua sẽ dùng dây tua siết chết mình.
Sau này Joshua giải thích, đó là do một “Joshua” khác trong ảo giác của em ấy làm.
Nhưng lúc đó tôi nhận định đây là biểu hiện cho khuynh hướng tự huỷ hoại bản thân nghiêm trọng.
Sao tôi có thể đi?
Lúc nào tôi cũng mang theo bên mình nhiều loại thuốc kỳ lạ và dụng cụ phẫu thuật cầm tay. Thuốc mê và thuốc an thần dạng khí sẽ phát huy tác dụng lớn trong mười phút tới.
Tôi tốn rất nhiều sức mới giữ được Joshua.
Thiên phú và bản năng của em quả thực phi thường, đến nỗi em bị tiêm nửa chai thuốc mê và thuốc an thần, nhưng em vẫn có thể né tránh dao phẫu thuật của tôi trong trạng thái vô thức và điên loạn.
Do vậy vài chiếc xương sườn của tôi bị gãy, mắt cá chân bị em ấy đá nứt, đau đến mức suýt nữa tôi đã ngã quỵ.