Khi tôi đến, người mẹ tiểu tam của tôi đang khóc lóc thảm thiết.
Tôi hỏi bà: “Có chuyện gì vậy?”
Bà nói: “Nhà họ Kỳ vừa gửi thư, yêu cầu hoặc là hủy bỏ hôn ước với Bạch Du, hoặc thay bằng Bạch Trác.”
Tôi xoa nhẹ trán: “Chuyện này mà cũng coi là chuyện lớn à?”
Mẹ tôi ngơ ngác: “Sao lại không coi là chuyện lớn? Con đã học hành chăm chỉ như vậy, chẳng phải là để đỗ vào một trường đại học tốt, rồi ghép đôi với đại thiếu gia nhà họ Kỳ sao? Ôi, đời này mẹ đã không thể tranh đấu với bà ta, chẳng lẽ con gái mẹ cũng không thể tranh lại con gái của bà ta sao?”
Thể loại: Đam mỹ, ngọt sủng, HE, ngốc nghếch mỹ nhân công x đoan chính thế tử thụ.
Giới thiệu:
Nghe đồn trên núi có một mỹ nhân, chưa ai gặp qua.Truyền thuyết kể rằng, hắn ta là yêu quái trong núi, chuyên nuốt trọn hồn phách của kẻ lưu lạc đến đây.
Tiểu công tử không tin, trèo lên núi để gặp mỹ nhân.
Thể loại: Thiếu niên tướng quân tiểu hầu gia Mạnh Diễm công × nhóc cà lăm ngọt ngào song tính Tạ Đình thụ, cổ đại, song tính, dưỡng thành, trúc mã, đoản văn.
Số chương: 19 tiếng
Editor: Cháo Gà
Giới thiệu:
Mỗi ngày nhóc cà lăm đều muốn bảo vệ sự trong sạch của chính mình!
Câu chuyện về một nhóc cà lăm vào cung làm thư đồng rồi bị “ăn” sạch sẽ.
Sau khi bị toàn mạng bôi đen, tôi trở nên nổi tiếng nhờ bói toán.
Tôi đã bị bôi đen trong suốt ba năm sau khi ra mắt. Trước khi rời khỏi giới, một đoạn video tôi bói cho kẻ thù không đội trời chung đã được lan truyền rộng rãi.
Trong video, tôi mặc chiếc áo khoác quân đội và bấm tay tính quẻ.
“Trong vòng ba năm, cậu sẽ gặp đại họa. Chàng trai trẻ, hãy cẩn thận với lời nói và hành động, đừng p/h/ạ/m p/h/á/p.”
Vào ngày video được phát, kẻ thù không đội trời chung của tôi đã vào tù và khóc lóc vì vi p/h/ạ/m p/h/á/p l/u/ậ/t. Lần đầu tiên trong đời, tôi nằm trong top tìm kiếm thịnh hành.
Năm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà ta tổ chức vô cùng náo nhiệt. Cũng vào hôm đó, trưởng tỷ được đương kim Thánh thượng chỉ hôn cho Thái tử. Một lúc song hỉ lâm môn, mọi người trong phủ đều vui mừng, nở mày nở mặt.
Khi đó ta chỉ mới mười một tuổi, đi theo Vũ sư phụ học được chút võ công, leo tường, lùa gà, rất hay gây chuyện. Phụ thân đại nhân nhà ta vô cùng đau đầu. Đáng tiếc ta là con út trong nhà nên luôn được cưng chiều. Ông ấy cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở để ta tuỳ ý làm loạn, chỉ cần không gây ra rắc rối quá to là được, ước người ngoài vĩnh viễn không biết Tề gia còn có một mầm mống vặn vẹo là ta.
Ta tự nhận nếu phụ mẫu không yêu chiều như vậy, mầm cây vốn không thẳng của ta cũng không bị xiêu vẹo qua năm tháng. Đến mức vào năm mười một tuổi, ta đã hoàn toàn bôi nhọ gia phong của Tề gia. Văn không bằng trưởng tỷ, khiêu vũ không bằng nhị tỷ, biết chút võ nghệ mèo ba chân cũng không bằng một phần mười của huynh trưởng và nhị ca. Cho dù trên dưới Tề gia hễ trông thấy ta liền đau đầu nhưng ta sống vô cùng vui vẻ. Bởi vì họ tuy đau đầu nhưng trong lòng càng thương ta hơn. Từ nhỏ ta đã am hiểu đạo lý này nên sống không chút sợ hãi.
Bị giam cầm trong căn biệt thự trên núi tuyết suốt ba năm, Phương Thức Thu đã từng nhìn thấy bướm bay ra từ lò sưởi, hoa hồng nở trên cành thông, và cả những chú cá bơi lội trong biển tuyết.
Sau khi Lương Minh chết, cậu lại thấy hoàng hôn rơi xuống đáy đại dương.
Ngoại ô thủ đô Đại Lương có một y quán của vị lang y trẻ tuổi Doãn Nhiên, mỗi ngày chỉ mở cửa vào giờ Tý. Người đời gọi đó là “Y quán Bất Tử”, thứ nhất là vì bệnh nặng đến mấy cũng có thể chữa khỏi, không ai phải chết; thứ hai là vì chi phí thăm khám bốc thuốc quá mức đắt đỏ, người nhà bệnh nhân không chết cũng tróc một lớp da.
Đại lý tự khanh Kinh Lăng là thanh niên tài tuấn tiếng tăm lừng lẫy, không một nghi phạm hung ác nào có thể thoát khỏi tay hắn. Hắn ngứa mắt y quán Bất Tử lâu rồi, bởi Doãn Nhiên chữa bệnh bất phân thiện ác.
Doãn Nhiên cũng cay cú Kinh Lăng, bởi hắn toàn bắt y xem bệnh mà không trả tiền, hơn nữa bắt người cũng chẳng màng tốt xấu.
Thế sự vô thường, Kinh Lăng bỗng nhiên trở thành nghi phạm giết người, ác danh truyền khắp đô thành. Làm thế nào để chứng minh sự trong sạch của mình? Đằng sau vụ án mạng ẩn chứa bí mật kinh thiên động địa gì?
Đen trắng đúng sai, con người thay lòng đổi dạ, biết tin ai đây?
Một giây trước khi phu quân ta được phong làm Thái tử, hắn đang quỳ gối chịu phạt trên tấm ván giặt đồ.
Bỗng nhiên hắn lại trở thành Thái tử sao?
Nhìn vị thái giám truyền chỉ, ta không khỏi nghi ngờ rằng sáng nay mình đã thức dậy sai cách.
Khi ta quỳ trên mặt đất, lắng nghe những lời ca tụng dài dòng kia, trong khoảnh khắc hoang mang ta chợt nhớ lại, không lâu trước đây, có một vị hòa thượng đi ngang qua xin khất thực đã hỏi ta:
“Rồng bị mắc trong nước cạn. Nếu cô nương đối xử với phu quân mình như vậy, lỡ như sau này hắn làm Hoàng đế, hắn sẽ đối xử với cô thế nào, cô đã từng nghĩ đến chưa?”
“Chắc là hắn sẽ lôi ta ra c.h.é.m đầu?”
“Vậy sao cô nương còn…”
Nói tới đây, trong lòng ta thấy yên tâm đến lạ: “Chậc, lo gì, trước hắn còn có mười một vị Hoàng tử nữa mà.”
Sau đó, những lời của vị thái giám truyền chỉ nói gì ta hoàn toàn không nghe rõ nữa, mồ hôi lạnh toát ra, hình ảnh các loại hình phạt tàn nhẫn như ngũ mã phanh thây, thiêu sống, lăng trì, bị in sắc nung lên người, liên tục hiện lên trong đầu ta hàng chục lần.
Ta lập tức quyết định, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách!
Chưa kịp tìm cách lẻn đi, phu quân đã tóm lấy cổ ta.
“Nương tử.” Hắn ôm ta vào lòng, “Chúng ta hồi kinh thôi.”
Dù gương mặt Úc Kính An vẫn nở nụ cười ôn hòa như thường ngày, nhưng tại sao lại khiến ta cảm thấy đáng sợ đến vậy?
Phụ thân ta là Triệu Vĩnh An, trước khi lên đường tòng quân, ông đã căn dặn rằng, nếu ông chẳng may bỏ mạng nơi biên cương, thì hãy cho phép mẫu thân ta tái giá cùng người thợ săn trong làng.
Nghe nói kẻ thợ săn ấy tuy bị tật một chân, nhưng tính tình lại hung bạo, một quyền có thể đấm c.h.ế.t hổ, lại còn nghe đồn rằng ông ấy đã từng đánh c.h.ế.t người vợ trước. Nếu mẫu thân gả cho hắn, khác nào tự dấn thân vào chốn hiểm nguy.
Ba năm sau, tin dữ ngoài biên cương truyền về, phụ thân đã tử trận.
Tổ mẫu cùng các tộc lão trong làng nhận lấy hai mươi lượng bạc từ người thợ săn, ngang nhiên ép buộc mẫu thân ta gả cho hắn.